Slider 1
Slider 1
[HỘ NIỆM]: Thưa Sư Phụ, Trong Khoảng Thời Gian Thọ Thân Trung Ấm Có Cách Nào Tạo Phước Cho Người Chết Không?
[HỘ NIỆM]: Thưa Sư Phụ, Trong Khoảng Thời Gian Thọ Thân Trung Ấm Có Cách Nào Tạo Phước Cho Người Chết Không?
[HỘ NIỆM]: Thưa Sư Phụ, Trong Khoảng Thời Gian Thọ Thân Trung Ấm Có Cách Nào Tạo Phước Cho Người Chết Không?

THỨC ĂN CÚNG PHẬT VÀ TĂNG PHẢI CHĂNG KHÔNG NÊN “NẾM” THỬ TRƯỚC?

Dùng các vật mà người chết trang sức cho mình. Vật trang sức cho thân, hiện tại chúng ta nói là những thứ châu báu mà họ cất giấu, các loại vàng bạc, nhà cửa vườn tược đem dâng cúng Tam Bảo có thể nhổ cái khổ địa ngục. Cả một đời dù tạo ra nghiệp cực nặng nhưng nếu như trước khi lìa đời đem hết của cải của họ cúng dường Tam Bảo thì phước này có thể giúp họ thoát khỏi tội lỗi đáng đoạ địa ngục. Vậy thì thế gian đây, như trong kinh Lăng Nghiêm đã nói “Tà sư thuyết pháp nhiều như cát sông Hằng, có nhiều Phật Pháp giả, Đạo Tràng giả mượn danh nghĩa của Phật giáo làm những chuyện trái với những gì Đức Phật dạy. Làm vậy là tạo tội lỗi, nên nếu bạn dùng của cải này để bố thí cúng dường họ giúp họ tạo thêm tội lỗi, những tội lỗi này nếu đoạ địa ngục, càng đoạ càng sâu, không những không được ra khỏi mà càng đoạ càng sâu hơn, chúng ta cần làm rõ vấn đề này. Qua cúng dường tượng Phật hay tượng Thánh, tượng Thánh tức là tượng Bồ Tát. Việc cúng dường chư tượng Phật, Bồ Tát có hai ý nghĩa:

- Ý nghĩa thứ nhất là báo ân giống như lập bài vị cúng tổ tiên trong nhà của người Trung Quốc vậy, thận trọng trung niệm “nhớ Tổ báo Tông” nghĩa là báo ân, chư Phật Bồ Tát là Thầy của chúng ta, lúc nào cũng phải nghĩ đến Thầy.

- Ý nghĩa thứ 2 là “kiến hiền tư tề” nghĩa là phải học cho bằng các Ngài đừng để hình tượng chư Phật, Bồ Tát trong mắt của mình, nhằm nhắc mình phải học cho bằng Ngài. Khi cúng dường chư Phật, Bồ Tát, các vị phải tuyệt đối không phải cúng dường trên sự tướng, cho nên các bạn phải hiểu hình thức chỉ là thứ yếu chỉ biểu đạt sức công phu tu trì, không phải chỉ bản thân chúng ta y giáo phụng hành mà cách biểu đạt này có thể khuyên nhắc đại chúng tu hành đúng Pháp, công đức này thật là lớn. Cái thắng nhân đó là nói về chỗ này, như thế tội lỗi của họ mới được tiêu trừ. Cho nên việc làm mà người nữ Quang Mục và Nữ Bà La Môn làm là tấm gương tốt, chúng ta phải lắng lòng quan sát và thể hội nó cho đến niệm danh chư Phật Bồ Tát và Bích chi Phật đây, vừa là một giai đoạn, vừa là một cách thức, niệm Phật niệm danh hiệu Bồ Tát so với sự tu trước thì đơn giản hơn. Danh hiệu Phật Bồ Tát ẩn chứa bên trong, hàm nghĩa sâu rộng vô tận, cho nên công đức niệm danh hiệu Phật, thật không thể nói, chúng ta phải hiểu cái hàm ý trong danh hiệu, nhất định phải niệm ra cái tánh đức của mình, danh hiệu Phật là danh hiệu của tánh đức, danh hiệu Bồ Tát là danh hiệu của tu đức. Tánh và tu không hai Niệm Quán Thế Âm Bồ Tát, Quán Thế Âm Bồ Tát Đại Từ Đại Bi, bạn niệm danh hiệu này là niệm ra cái tâm từ bi của chính mình. Niệm danh hiệu Đức Địa Tạng Bồ Tát là niệm cái tâm hiếu kính của mình. Địa Tạng là hiếu kính, ngài Văn Thù là Trí Tuệ, Đức Phổ Hiển là Thực Hành, là làm lành, cho nên niệm danh hiệu Bồ Tát là phải niệm như vậy mới thực sự có công đức. Danh hiệu của Phật là tánh đức. Niệm Đức Thích Ca Mâu Ni Phật là Nhân từ Thanh Tịnh. Thích Ca là nhân từ, Mâu Ni là thanh tịnh, niệm nào cũng dùng lòng nhân để đối với tất cả chúng sanh. Ở trong tất cả các cảnh huyển không mất đi cái tâm thanh tịnh của mình. Đây là nói về niệm Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. A Di Đà Phật là Vô Lượng Giác, Giác chính là không mê, Giác là tâm không động cho nên niệm một câu A Di Đà Phật này gọi là Nhất tâm Xưng niệm, niệm đến cực điểm thì Nhất Tâm Bất Loạn, Nhất Tâm là Tâm không động, nếu tâm còn thọ cái động của ngoại cảnh sáu căn của chúng ta tiếp xúc với cảnh giới bên ngoài vẫn còn khởi tâm tác ý thì không phải A Di Đà Phật, Đức Phật A Di Đà tiếp xúc với cảnh giới bên ngoài không có động tâm, không khởi niệm, không phân biệt, không chấp trước, đây mới gọi là A Di Đà Phật. Nếu chúng ta hiểu được cách niệm Phật như vậy thì người sắp chết vừa nghe qua tai bồ đề muôn thuở. Công đức này lớn lắm.

Con người tuy chết rồi nhưng ý thức của họ vẫn còn, họ sẽ đi đầu thai, chúng ta gọi là A Lại Da Thức vẫn còn. Câu này là nói hoặc nghe ở Bổn Thức. A Lại Da Thức vẫn còn hoạt động, mà có hoạt động thì có dao động, sự dao động của chúng ta cũng có thể khởi tác động cảm ứng đạo giao với sự dao động của họ. Đây chính là lợi ích mà họ đạt được, giúp họ trồng hạt giống Phật trong A Lại Da Thức của họ, hạt giống này mạnh hay yếu là do sức niệm của chúng ta. Người niệm, chúng ta hiểu lý niệm niệm tương ưng thì hạt giống này rất mạnh lên, nếu chúng ta không hiểu lý này, chắp tay cung cung kính kính niệm Nam Mô A Di Đà Phật. Nhưng nếu sức niệm hơi yếu thì sau khi mạng chung quyến thuộc thiết doanh trai cho họ để giúp tăng phước cho họ khi chưa làm trai phạn xong hoặc trong lúc đương làm chớ nên đem cơm nước, lá rau mà bỏ trên đất, đến các thứ đồ ăn chưa dâng cúng cho Phật và Tăng cũng không được ăn trước. Đoạn kinh này đã nói rõ, người thân quyến thuộc vì người chết mà tu phước. Xin nêu một ví dụ, trong ví dụ này chúng ta phải hiểu cái tinh thần trong đó, tại sao họ phải tu phước? là bởi hai chữ thành kính. Nếu không có tâm thành kính thì không có kết quả, chí thành cung kính không có gì ngoài tâm thành kính, là tánh đức, chánh giác cho nên các vị phải hiểu là nếu không có lòng thành kính, làm vậy là mê hoặc là nghiệp chướng. Thành kính là giác ngộ, là tánh đức lưu xuất, là bát nhã phóng quang. Trong đây có nêu lên một ví dụ về Doanh Trai, Doanh là kinh doanh, là tạo dựng, nghĩa là bạn đang thiết trai, cái này trong nhà Phật gọi là Ngọ cúng. Cúng Ngọ là doanh trai. Khi thiết doanh trai bạn phải chú ý đến, trước khi thọ trai và trong lúc thiết trai, trong lúc làm món trai phạn bạn phải có tâm cung kính, nước cơm, lá rau không được bỏ trên đất, đó là biểu hiện cung kính vậy, nước cơm đó là gì? Là nước vo gạo. Chúng ta làm cơm để cúng trai, cúng dường chư Phật, cúng dường Quỷ Thần, mình phải có tâm cung kính với họ như vậy. Trong khi chưa làm xong trai phạn bạn đừng đổ nước cơm xuống đất, chân thành cung kính đến mức độ này, nhất định đến khi nào xong xuôi mọi việc rồi mới dọn dẹp các thứ linh tinh, cho nên các thư nước cơm, lá rau loại bỏ đi không sao!.

Những người làm đồ chay bây giờ ít có ai biết đến những điều này, nên những thứ rau cải loại bỏ ra rồi họ liền đem vứt đi, huống chi nước cơm. Cho đến những thức ăn chưa cúng Phật và Tăng cũng không nên ăn trước. Ăn trước là sao? – là nếm thử trước, nếm trước tức là ăn qua rồi mới dâng cúng Phật, đại bất kính. Đây là việc mọi người thường phạm phải. Đó là do không hiểu, không biết. Vậy là không được, chưa cúng Phật và Tăng mà ăn trước là bất kính, hoặc là không tinh cần nghĩa là không thật sự đi làm chuyện này, không thành ý, không có tâm cung kính làm việc. Vậy thì người chết đâu có hưởng được phước, đâu có nhận được sự giúp của bạn đâu. Phải tin cần giữ cho sạch, nghĩa là làm bằng tâm chân thành cung kính, thiết trai đúng như lý, đúng như Pháp, tu hành đúng như lý, đúng như Pháp sẽ được chư Phật hộ niệm, Trời, Rồng tôn kính. Do đó phải tin cần giữ cho sạch khi dâng cúng Phật và Tăng. Tăng ở đây không phải là người xuất gia mà có nghĩa là Hòa Hợp Chúng. Đệ tử Phật bất luận là tại gia hay xuất gia, bốn người cùng chung nhau tu học, tuân giữ Pháp luật hòa kính thì đây gọi là Tăng chúng, gọi là Tăng đoàn, bảy phần lợi ích. Trong bảy phần công đức này, người chết được một phần, nếu không làm đúng như Pháp thì một phần cũng không có, cho nên tâm thành kính phải được nuôi dưỡng hàng ngày, không phải chỉ đối với chư Phật, Bồ Tát mà còn đối với những người tu hành, đối với tất cả chúng sanh cũng đều phải tu với tâm thành kính. Vậy việc chúng ta làm đây công đức hiệu lực rất là lớn.

Cách thức tạo phước cho người chết rất nhiều không sao kể hết, trong số đó tổng kết lại chúng ta thấy cương lĩnh quan trọng đó là lòng thành kính. Bất luận là tạo loại phước nào cũng phải tin cần, hộ tịnh, bốn chữ này rất quan trọng, Tin là thuần chất không tạp nhạp, Tịnh là trong sạch không nhiễm, cho nên nếu dùng tiền thì dùng Tịnh Tài, nghĩa là số tiền đó thật sự mình đáng có thì cúng dường mới có công đức, có hiệu quả. Nếu là tiền của bất nghĩa, nghĩa là của người khác phát tâm thì không có được, cái này là bất tịnh, nếu dùng số tiền này tạo phước thì không được phước. 

Nam Mô A Di Đà Phật!
Lão Pháp Sư Tịnh Không.